|
Xuân Thi được biết đến như một thi sĩ vì bài thơ được nhạc sĩ Ngô Tín phổ nhạc tên "Qui Nhơn Mênh Mang Niềm Nhớ" rất nổi tiếng của Qui Nhơn. Xuân Thi tên Nguyễn Thị Xuân (Nguyen, Xuan Thi) sanh ngày "song tứ" 4/4/54. Cô sinh ra và lớn lên ở Qui Nhơn vùng biển xanh cát vàng. Cô từng học trường tiểu học Ấu Triệu, trường Bồ Đề Phật Pháp, mấy năm cuối trung học thì trường Tư Thục Trinh Vương, gần nhà thờ Chính Tòa, do các soeur Dòng Mến Thánh Giá quản trị. Sau khi đậu Tú Tài II cô vào trường Sư Phạm, chưa học xong thì biến cố 30 tháng 4 đã khiến cô rời xa quê hương làm kẻ lưu vong như tất cả những người Việt tị nạn.
Có một cơ duyên đặc biệt mà chúng tôi gặp nhau, Xuân Thi là một cô gái điệu đà mà thân thiện. Cô ấy có dáng dấp mệnh phụ kiêu sa chứ không xuề x̣a như tôi. Ở trong cô ấy tôi thấy kết hợp của một mệnh phụ quư phái và một cô bé e thẹn nghịch ngợm khi né tránh chụp h́nh chung. Nh́n vẻ đài các tôi cứ nghĩ Xuân Thi là một cô tiểu thư kín cổng cao tường cần được bao bọc che chở, nhưng cô thật cương quyết và năng nổ. Cô giống như một nữ cường nhân đa tài, cái ǵ cũng biết, cái ǵ cũng dấn thân và cái ǵ cũng dám lăn xả vào làm. Vừa hành nghề buôn bán nữ trang vừa điều hành văn pḥng y tế, rồi c̣n hoạt động nhà hàng, cô ấy luôn bận rộn bay qua bay lại các tiểu bang như con thoi để lo cho gia đình và sự nghiệp.
Về nghệ thuật, lúc đầu tôi tưởng cô chỉ
thiết kế cho trang sức, nhưng cô còn vẽ rất nhiều tranh, và nhiều thể loại khác nhau. Tranh sơn dầu vẽ hai cô gái mặc sắc phục tượng trưng cho hai lá cờ của Mỹ quốc và Việt Nam, cùng với bức tranh mẹ bồng con. Các thể loại có ký họ̣a chân dung, tĩnh vật, trừu tượng, lập thể... Tranh cô rực rỡ màu sắc, có lẽ giống như cuộc sống đầy mầu sắc của cô. Nhưng đặc biệt hơn, có lẽ cô là người đầu tiên đưa hội họa vào những móng tay nhỏ bé. Xuân Thi vẽ hàng trăm những tiểu phẩm như thế. Ngoài nghệ thuật hội họa cô còn viết văn và làm thơ nữa, Chúng ta theo dõi người phụ nữ đa tài này nhé.
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|